Tòa nhà hoàn thành vào năm 1933 này là giấc mơ của các nhà khoa học. Nơi này sẽ làm thay đổi cuộc đời Thomas Watson. Ông là một nhà diễn thuyết đôi khi tùy hứng và nói dài lê thê.
Thật ra cái tên nó rất dài: Máy tính điều khiển chuỗi tự động Mark I (Automatic Sequence Controlled Calculator Mark I). Chẳng hạn như khi mọi người thảo luận về phàn nàn của khách hàng rằng các thẻ đục lỗ của CTR quá to và cồng kềnh làm vướng bận khi đưa thông tin vào thẻ, thì Watson liền quay sang kỹ sư trưởng Walter Spahr và hỏi: Thực tế, theo tôi, năm 1930 là năm kết thúc và là một năm tốt đẹp.
Để có sáng chế, ông đi tìm tài năng. Bạn sẽ khó giao tiếp thành công mà thiếu những phẩm chất trên. Nhân viên của ông không ai lạ tính nóng nảy và gia trưởng của vị chủ tịch.
300 triệu đôla vào nghiên cứu khai thác dịch vụ Internet, để chuyển IBM khổng lồ từ máy tính cứng sang dịch vụ mềm. Muốn có gì đó để nói với người khác và làm cho người khác lắng nghe mình bạn không thể không thu thập thông tin mà đọc là một cách phổ biến. Nhưng cuối cùng, Tom lại trở thành người ảnh hưởng lên thế kỷ XX bằng cách lãnh đạo IBM.
Không thấy ông trình bày gì về luận cứ khoa học của chính sách này nhưng có thể đoán được đó một cảm nhận về nhịp sống của con người, từ khi thức dậy cho đến Mặt trời lặn, cùng sự tính toán với những giờ nghỉ. Đó cũng chính là sứ mạng của công ty: Phục vụ các nhà kinh doanh. IBM Country Club này của Watson thật ra mới chỉ là một nửa thành phố IBM người ta đã mệnh danh khu đất rộng hơn 800 mẫu đất này làthành phố vì ánh sáng của khoảng sáu vạn bóngđèn công cộng.
Bởi vì, hãy nhớ rằng, đó là nơi bạn tìm thấy thành công. Ông rất thân thiết với những nhân viên thường nhưng lại luôn gây khó dễ cho trợ lý của mình. Hiện tại ông đang ở tuổi ba mươi.
Bác sĩ Gerstner trong lúc băng bó vết thương thua lỗ tài chính của IBM đã buộc lòng cắt giảm 10% chỗ làm trong IBM trải rộng trên 130 quốc gia. Watson đã lập ra câu lạc bộ này từ khi IBM còn là một CTR nhỏ bé. Và: Con không thể làm việc cho IBM.
Ông ngước nhìn kệ sách có hình vòm cong. ở Dayton để tránh sử dụng các nhà máy đang vận hành. Các nhà trang trí công ty thì khắc nó trên đá.
Tài liệu của IBM ngày nay vẫn còn trích dẫn lời Tom Watson: Không phân biệt nguồn gốc chủng tộc, màu da hay tín ngưỡng. Nhưng cho đến năm năm 1933, giá cổ phiếu IBM rớt một nửa, thu nhập công ty không tăng. Họ đã được nghe về giám đốc mới Thomas Watson và ai cũng biết sếp mới của họ đang chờ bản án phúc thẩm từ tòa án xử tội độc quyền, cạnh tranh không lành mạnh, mà tòa sơ thẩm đã tuyên có tội với ba năm tù.
Việc mất một nửa thị trường này đánh một đòn đau vào niềm tự hào số một của IBM, đó chính là khả năng Lý thuyết gia về quản trị quan trọng nhất của thế kỷ XX, Peter Drucker đã ngạc nhiên khi nghe người Nhật nói với ông rằng, sau Thế chiến thứ hai, nước Nhật điêu tàn đã tìm một hình mẫu để bắt đầu vươn lên, thì đó chính là IBM của Watson. 1990, Jim Collin học giả hàng đầu của Mỹ về quản trị và là tác giả của những cuốn sách nổi tiếng về quản trị như Built to Last (Phát triển bền vững) và Good to Great (Để trở thành Công ty Vĩ đại) đã chỉ ra rằng, chuyện suy sụp chỉ là khủng hoảng tạm thời.