Tôi biết rằng bất kỳ kẻ điên nào cũng kháng cự lại như vậy được và thiệt ra câu trả lời đó là câu trả lời đặc thù của hết thảy những đứa ngu. Ông bèn cho gọi một người giúp việc ông là ông James L. Tôi biết rằng cô đã sống và viết những tác phẩm của cô ở Concord tại miền Messachusetts.
Đó là quy tắc thứ nhất. Cha nó hết lời khen nó rồi kết: "Con đừng làm dơ cái giường đó chứ!" - "Không! Không khi nào!". Từ trước, chưa có nhà chế tạo nào hỏi ý kiến tôi hết.
Nhờ trường hợp bất ngờ đó mà tôi thấy rằng im đi, để người khác nói, lại lợi nhiều cho ta. Bạn tưởng ông Hurock tranh biện với va sao? Không, ông đã biết từ lâu rằng dùng lối đó với đào kép không được. Đặt những câu hỏi bắt người ta phải trả lời "có" là một điều rất dễ.
Vậy, cả tới trong khi nỗi vui mừng thắng trận kích thích ông, mà ông cũng không quên quy tắc quan trọng thứ 5 sau này: "Giữ thể diện cho người" Không càu nhàu, không oán hờn gì hết, vì tôi không bắt chúng vâng lời tôi, tôi xin chúng hợp tác với tôi, chúng hành động là tự ý chúng. Vậy mà mỗi tháng ông đọc hết những điều lệ bảo hiểm của công ty ông, tháng nào cũng vậy, hết năm này qua năm khác.
Vậy mà sau thành một trong những nhà xuất bản tạp chí lớn nhất ở châu Mỹ. Điều đó dễ hiểu quá mà! Không cần phải theo học bốn năm tại Harvard để tìm thấy chân lý đó. tinh thần hiểu biết lẫn nhau.
Bà già nói: - Cháu nói có lý. Tôi không cần phải mất công bán kiểu của tôi, mà chính ông tìm mua những kiểu tự ông đã đặt". Nhưng Carnegie nhớ ngay bài học con thỏ.
Trước hết đừng nói đến những vấn đề riêng của mình, tốn công vô ích. Nên ôn tồn ngọt ngào, không nên xẵng. Tổng thống Théodore Roosevelt thu được nhân tâm một cách lạ lùng cũng nhờ bí quyết đó.
Ông này điều tra về những khách hàng ương ngạnh đó, thì thấy từ trước tới nay họ trả sòng phẳng lắm. Ông ấy mong tôi làm lợi lớn cho ông mà không giúp cho tôi được một việc nhỏ. Bà chẳng hoàn toàn chút nào.
Vậy mà sau thành một trong những nhà xuất bản tạp chí lớn nhất ở châu Mỹ. Roosevelt, rồi cho kỹ sư W. Vậy tôi xin để ông tự ý định đoạt xem cuốn tổng mục nên bỏ đi, hay nên tái bản và chúng tôi sẽ cải cách theo lời khuyên của ông.
Vì những người khác họ cũng chỉ nghĩ tới cái họ thích thôi, không cần biết ta thích cái gì. Hoạn đồ của ông rực rỡ. "Dạ, lần này tôi bị bắt tại trận.