Và nhớ là, nói càng ít càng tốt. Chúng ta có khiếu ăn nói thì tốt, nếu không có cũng chẳng sao. Perrot phủ nhận việc ông ta quan tâm đến kỳ tranh cử tổng thống.
À, tôi nghĩ rằng ngành bóng chày đã có nhiều tiến triển trong khía cạnh trợ giúp các cầu thủ… Hiện nay tôi chưa phải đến tuổi về vườn để lãnh lương hưu. Lúc nào cậu ta cũng hỏi chuyện này chuyện nọ rồi lắng tai nghe những kinh nghiệm quý báu. Hãy nói rằng: Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh.
Chúng diễn ra ở những nơi đắt đỏ và người ta ào ào tới đó. Một lần, chúng tôi hợp tác với tờ báo Miam Herald thực hiện chương trình phỏng vấn anh chiến sĩ không quân xuất sắc sống tại Miami (xin được phép giấu tên theo ý muốn của anh). Bất cứ dân tộc nào cũng muốn được gọi tên đúng nguồn cội của họ một cách trân trọng.
Hãy hỏi thử xem lẵng hoa ai cắm mà đẹp thế… Những đồ vật tuy vô tri vô giác song rất có ý nghĩa với cuộc trò chuyện của bạn. Cách luyện nói này tuy đơn giản nhưng rất hiệu quả. Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã.
Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì. Đó là điều quan trọng nhất khi bạn nói trước công chúng. Không có gì khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn khi suốt bữa tiệc phải nhúc nhích trong một cái bàn chật hẹp.
Tôi quen biết gia đình Bob Woolf khá lâu và luôn giữ một mối quan hệ thân thiết. Bài nói này thực sự giết chết ông vì nói quá dài. Phải hết sức tập trung khi phát biểu, tránh tối đa việc nói lạc đề.
Từ đó tôi luôn cân nhắc khi đặt câu hỏi, không phải lúc nào cũng nói theo thói quen được. Tối đó chúng tôi buộc phải kéo dài chương trình thêm 15 phút nữa. Lát sau Sinatra có vẻ như tình cờ bước lại gần bàn của Don.
Ở công việc nào cũng vậy, nói chuyện với ông chủ rất có ích. Nhưng dù sao thì bạn cũng nên cẩn trọng. Sao tôi lại hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy? Có lẽ vì đó là thói quen nghề nghiệp, lúc bắt đầu câu chuyện, tôi hay hỏi khách mời của mình những câu như thế.
Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề. Vậy thì từ hy vọng là có cần thiết hay không? Hơn nữa, người ta sẽ hiểu câu nói của bạn theo một ý khác. Nếu nói chuyện hài hước, có nghĩa là bạn đang giúp tất cả mọi người đều cảm thấy thoải mái.
Luyện tập nhiều lần để trình bày sao cho ấn tượng và lưu loát. Có thể bạn đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn sẽ kể. Hoặc người ta sẽ nhăn trán nhíu mày mãi trong cuộc nói chuyện.