- Trong một thời gian dài quản lý công ty, tôi đã không thực hiện bất kỳ sự thay đổi nào vì mọi việc dường như diễn ra rất xuôi chèo mát nái. Cũng chính anh đã quyết tâm theo đuổi mục đích của mình và không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây trong rừng. Chắc chắn anh biết là mình sẽ chẳng tìm được một cây bốn lá nào cả nhưng anh không muốn quay trở lại lâu đài một mình.
Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm. Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ. Anh biết rằng ở khu rừng Mê Hoặc, tất cả các sinh vật và ngay cả rất nhiều loài vật không có sự sống khác cũng biết nói.
Tôi không bao giờ trì hoãn công việc của ngày hôm nay sang ngày hôm sau. Và rõ ràng là điều này đang diễn ra với Nott. - Sid vẫn tiếp tục hào hứng chỉ cho Nott thấy những gì anh đã làm được - Đây là toàn bộ đá thừa và những nhánh cây mà tôi chặt bỏ trong vòng có hai ngày, bởi vì chác anh cũng biết là.
Ngược lại với Nott, sáng hôm đó, ngay khi vừa thức dậy, Sid thấy ngay kết quả của những việc chàng đã làm đêm hôm qua: chàng thấy những tia nắng mặt trời rạng rỡ chiếu sáng mảnh đất tươi tốt đầy nước mà chàng đã chuẩn bị. Tôi chẳng có ý gì cả. Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói.
Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không bay hơi thì hồ sẽ bị ngập nước, và nếu hồ quá đầy nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối, hoa quả, và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ. Sequoia bắt đầu lắc lư thân hình vĩ đại của mình, cất lên tiếng nói nặng nề:
Sid hết lời cảm ơn thần Gnome. Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng. Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này.
Ngày mai Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong. Tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện này vì nó đã giúp ích cho chính bản thân tôi. Chàng chẳng cần phải suy nghĩ lâu cũng biết được chỗ mình cần tìm nước là ở đâu.
- Gia đình cậy đã may mắn khi bất ngờ được thừa hưởng một gia tài lớn. Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết: Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình.
Hắn muốn tất cả mọi người đến đây để hắn ta dễ bề hành động. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế. - Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào?
Năm phút nữa lại trôi qua. Bất cứ ai làm như con thì cũng sẽ nhận được may mắn mà thôi Ta chỉ làm cái việc mà ta luôn làm. Mà nếu giả sử sau cùng cây bốn lá không mọc lên ở đây thì ta cũng không còn ân hận, vì ta đã làm hết sức mình, đã làm tất cả những gì có thể làm được.