Là một người có thể đọc diễn văn thao thao bất tuyệt dù có chuẩn bị trước hay không. Lát sau Sinatra có vẻ như tình cờ bước lại gần bàn của Don. Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả.
Vai diễn thật của Mitchum ngoài đời mang đến cho chúng ta một bài học: Đừng bao giờ hỏi chuyện một người không thích nói. Một số người nghĩ là càng đóng góp vào nhiều câu chuyện thì tên tuổi của họ càng nổi đình nổi đám, mặc dù chả ai muốn nghe họ nói. Cách nói hết sức tự nhiên với những từ ngữ, những tiếng lóng khó hiểu nhưng lại có chiến lược và mục đích hẳn hoi.
Còn ông thì sẽ nói với họ rằng ông chống lại nó. Bài nói của ông trước công chúng không đầy năm phút nhưng nó khiến người ta nhớ hơn là bài nói dài hai giờ đồng hồ của Edward Everett. Một lần nữa, tôi muốn nhấn mạnh rằng là đừng bao giờ lãng phí thời gian của người khác (và có thể của chính bạn).
Tại sao thầy không kiểm tra lại sự việc? Nhưng trong các buổi giao lưu trước công chúng Mel lại vui vẻ và cởi mở hơn hết. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy.
Ông ta nói lại một lần nữa: Anh thật sự rất tuyệt vời, chàng trai ạ! Bất cứ diễn giả thành công nào cũng có một phong cách nói riêng của họ. Đơn giản vì anh đã vượt qua sự căng thẳng ban đầu, và càng lúc càng tự tin hơn khi đã quen với khẩu điệu của mình.
Điều này chứng tỏ cách ăn nói góp phần quan trọng đến sự thành công hay thất bại trong nghề nghiệp của bạn. Boom-Boom rất hài lòng, ông ta chờ tôi ở xe và nhìn tôi với đôi mắt nhấp nháy: Chào chàng trai! Anh tuyệt lắm! Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi.
Nhạy bén đặt ra những câu hỏi thú vị. Ngược lại, dù bạn có nói du dương thánh thót đến đâu đi nữa mà chả thèm lắng nghe ai thì cũng đâu có ai lắng nghe bạn nói. Nhưng rồi Don cố thuyết phục.
Bạn đã được nhận vào làm việc. Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn. Những que kem bốc khói và công viên Saratoga thật tuyệt vời.
Ngày trước nói dân phương Đông da vàng, ngày nay phải là người châu Á (Asian). Đôi lúc sự hài hước lại cực kỳ cần thiết nữa. Em ơi có nhớ? Hãy nhớ lời thề hẹn của em.
Tôi lên sân khấu và nói trong vòng nửa tiếng. Trái ngược lại, một trong những bài nói ngắn nhất và khiến mọi người nhớ nhất là của tổng thống John F. Xưa kia, trong một xã hội hay tranh chất và với những con người thích sống đơn lẻ, câu này có vẻ được ưa chuộng.