Lồn Zin

Phang hai em gái tây vú to căng tròn cực mê

  • #1
  • #2
  • #3
  • Câu chuyện có vẻ như vầy. Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để. Đôi lúc khinh bỉ họ vì ánh nhìn khinh bỉ.

    Dù mọi người đang đợi cơm ở nhà. Mở tủ ra, thay quần áo. Mất mất người kể chuyện.

    Chim vẫn hót, một số có lẽ ngủ trưa. Sở dĩ những kẻ có tài nhưng không có thiện tâm cũng không thoát nổi bất hạnh là vì họ sớm muộn cũng bị quả báo, phản bội từ chính những kẻ thân thích, máu mủ nhất. Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé.

    Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ. Gặp ở rất nhiều nơi. Nhưng nói thế nào thì nói, thế giới này vẫn thừa mứa vật chất và cám dỗ để dụ dỗ loài người đừng tuyệt vọng (hẵng chưa cần tính đến tình yêu thương tồn tại tự nhiên).

    Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ. Bịt tai lại, im lặng, là xong. (Nhưng bây giờ tôi thấy, thực ra, mẹ rất mạnh).

    Thật lòng, tôi muốn khóc. Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới. Thà tát mình còn hơn.

    Cũng như chống lại nguy cơ bị tuyệt chủng. Nhà văn nhắm mắt lại. Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo:

    Họ chắc sẽ không chịu thua thiệt nghệ sỹ về những mặt mà họ vốn coi thường. Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó. Bạn chưa làm được gì cho họ.

    Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng. Hôm nay chị bạn ra viện. Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy.

    Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước. Tụi bạn rủ đi đá bóng lúc mười rưỡi nhưng không thú lắm, người đang mệt.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap