Lồn Zin

Mưu đồ của gã đàn ông khi biết được vợ của cạnh nhà làm mát-xa ở spa

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bây giờ đến tiết mục bể sục. Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức. Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe.

    Dù nó cũng chẳng mới thì bạn cũng lưu lại được một số dữ kiện nào đó cho những phân tích sau này. Mẹ vòng sang bên trái tôi. Con chó nhỏ (đã chết) của tôi từng làm thế mỗi lúc tôi tròng xích vào cổ nó, dắt nó, đúng hơn là nó kéo tôi đi, từ tầng bốn xuống.

    Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả. Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra. Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.

    Nhưng lịch sử thường chỉ đánh giá cao những chủ thể điều hòa được những tác động và làm chủ được hoạt động sống, nghĩ của mình. Nhưng tôi không muốn có thái độ của một kẻ bỏ chạy. Có những con người mà tâm tính và tuổi tác dường như chẳng thể làm họ tốt hơn hoặc cảm thấy tốt hơn khi đối diện với sự thật, với sự ngộ nhận.

    Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống. Bác gái nghe thấy bảo: Ấy. Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác.

    Vậy thì thuyết phục bác lần nữa nhé. Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Đều có mục đích cả hoặc chả có mục đích gì.

    Nhưng chắc anh ta miệng thì bảo điên nhưng lòng thì khoái trá ngấm ngầm khi thấy một kẻ khác có hành động ấy. Tôi cũng có dự định ấy. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.

    Trước lúc bác tôi xuống, mẹ tôi lên, thì tôi xuống. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước. Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia.

    Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi. Có những loại người không hạnh phúc được, khi hèn. Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó?

    Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây. Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được. Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap