Khi người con được hai mươi tuổi, người nông dân đến gặp người vay tiền để hỏi thăm số tiền của mình. Vào một ngày kia, Algamish, người cho vay tiền, đến yêu cầu tôi khắc một bản sao của điều luật thứ chín. Nhưng điều này mãi mãi không thể thực hiện được.
Cuối cùng, con đành phải chấm dứt việc hợp tác làm ăn chung với anh ta. Điều đặc biệt là nó có màu vàng, nên cảnh vật nhìn qua phiến đá ấy trở nên rất khác lạ. Họ đều là những người khôn ngoan và luôn biết cách sử dụng vàng sao cho có lợi nhất.
– tôi chỉ mong có được một nguồn thu nhập tốt để tiền luôn chảy vào trong túi của mình. Anh ta từng bị bắt và bị bán làm nô lệ vài lần nên có rất nhiều kinh nghiệm. Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không?
Điều đó cho thấy tính do dự vẫn luôn tồn tại trong tất cả mọi người, trong khi chúng ta lại luôn mong muốn được thành đạt và giàu có. Tôi thu hết sức lực và hét lên thật to để thể hiện lòng quyết tâm sắt đá của mình. Tất cả sự giàu có của nó là nhờ ở con người.
Ngay lập tức, người nô lệ mang vào ba túi da rất nặng. Những vinh quang của Babylon giờ đây không còn nữa, nhưng những kiến thức của họ vẫn còn giá trị cho đến ngày nay. Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày.
Nhưng nếu anh Araman trả lời: "Vâng! Tôi đã làm việc rất nhiều với các thương gia. Tuy nhiên, số vàng đó đã đem lại cho con nhiều bất hạnh. Không phải ai cũng làm được như anh vậy đâu! - Một người khác lên tiếng.
Bởi vì, công việc là người bạn tốt nhất mà tôi từng biết. Và thế là số tiền quay về túi của tôi ngày một tăng lên rất nhiều. - Việc làm chỉ dành cho những kẻ nô lệ thôi! – Hadan Gula đáp không cần nghĩ ngợi.
Herodotus, nhà du hành và nhà sử học của Hy Lạp, đã từng viếng thăm Babylon. Ông vô cùng mừng rỡ và bí mật đi đào túi tiền quý giá của mình, cuộn nó vào trong mình áo choàng rách trước khi lên đường. Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói:
Sau này, cháu nên học cách làm như vậy. – Bà Sira tâm sự - Gia đình cha mẹ ruột tôi rất giàu có, nên cho tôi một số vốn khá lớn. - Trong đoàn hầu như ai cũng như thế cả.
Một năm sau, tôi rất ngạc nhiên khi thấy các nhà giàu có ở Babylon trải những tấm thảm rất đẹp. - Chính là như thế đó! - Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ. - Trở về Babylon, với tình cảnh nợ nần chồng chất như thế, ông đã xoay xở như thế nào, hỡi ngài Dabasir đáng kính? - Một thực khách hỏi.