Ta đã nói với tên hiệp sĩ áo đen kia rằng: cây bốn lá không thể nào mọc lên ở nơi nào có đá được. Đừng làm mất thì giờ của ta. Sid còn thông minh hơn cả Morgana.
Tuy nhiên, chàng đã làm được một điều hết sức quan trọng: đó là chàng đã tạo ra một điều khá biệt, điều mà chưa ai từng làm cho khu rừng này. - Đừng quên rằng mi đã hứa với ta rồi nhé. Chàng cảm thấy hạnh phúc làm sao.
Tốt nhất là ngươi hãy nhanh chóng quay về lâu đài hay đi cứu một cô nương nào đó đang trong vòng nguy hiểm đi. Tôi sẽ không làm ồn đâu. Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây.
Sid đang chìm sâu trong giấc ngủ yên bình với giấc mơ hy vọng về một điều kỳ lạ sẽ đến vào ngày mai. Bất cứ ai lang thang ở đây quá lâu mà không có mục đích nào rõ rệt thì sẽ phát điên lên đấy. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi.
Tôi cũng đã xem xét đến việc tạo ra một sản phẩm mới nhưng chẳng có nhà đầu tư nào chịu bỏ tiền vốn ra cả. Giờ hãy nói cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu? Nhưng hãy nói đi, ngươi muốn hỏi ta điều gì?
Cuối cùng chàng nhớ đến lời thầy chàng vẫn thường nói: Đừng tin vào những ai muốn bán sự may mắn, thành công cho bạn. Max và Jim từng là đôi bạn rất thân từ hồi họ còn sống ở khu phố nghèo. - Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó.
Nó sẽ mang lại may mắn cho người nào sở hữu nó trong các trận chiến, trong kinh doanh, trong tình yêu, trong sự nghiệp. Vì thế cả buổi sáng, chàng đi hỏi tất cả những sinh vật mà chàng gặp được trong khu rừng xem cây bốn lá còn cần những điều kiện gì để mọc lên ngoài đất, nước, ánh sáng và bóng râm ra. tôi chỉ đang cố giúp cậu hiểu để có được sự may mắn.
Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên. - Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây. Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối.
Dù chỉ ngủ được trong chốc lát, nhưng trong giấc ngủ chàng lại mơ thấy Cây Bốn Lá thần kỳ. - Ngươi có chắc là không muốn nói chuyện với ta về. Cuối cùng thì mọi việc đã ăn khớp vào nhau.
- Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết. Tôi sống nhờ vào số tiền mọi người thưởng cho khi làm giúp họ những công việc lặt vặt. Ta chỉ nhận nước vào mà chẳng tạo ra bất cứ dòng chảy nào lấy nước từ ta cả.