Càng ngày anh càng cảm thấy - Cậu hãy ngồi xuống đi. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.
Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này. Khi giao việc, nên kiểm tra để xem xét tình hình thực hiện công việc và hướng dẫn nếu cần thiết. Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.
Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.
Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. - Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông. Đã đến lúc cần tìm đến Jones. - James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh.
Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.
Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ? Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức.
Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo.