Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ. Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai. Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ.
Mọi người gọi: Ngheo! Ngheo! Tôi không đáp. Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng. Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng.
Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ. Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy. Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo.
Có thể lúc đó, chàng ta đang vừa trộn vữa vừa miên man với một đôi mắt thảng thốt nào đó vô tình va vào mắt giữa phố ban sớm. Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó. Tôi định kêu to hơn, lại thôi.
Tay không nhấn mạnh chăng? Thử viết nắn nót xem nào. Bạn là con dơi không phải chim không phải thú mà lại là cả hai? Không chắc, quanh bạn còn nhiều phe hơn thế. Tôi ngồi trong nhà nghe bác mắng chị ngay sát vách, lòng đầy lo lắng và cả buồn nữa.
Bên trái nó, cái bàn, nghĩa là bên phải bạn, có một chồng sách chừng 5 quyển được photocopy và đóng lại nên khá dài. Úi chà! Chơi trò này tí đã chán. Khi mà đã lớn đầu cả rồi.
Và trong chính khoảng bị nghẹt thở đó, họ phải đặt nền móng cho thế hệ sau. Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa. Bằng không, mọi người nói đúng đấy.
Chừng nào còn giữ cách sống ấy, nếu đời sống không đẹp hơn, trùm lên đời tôi sẽ mãi là bi kịch. Thôi, cứ chiều cái dạ dày. Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn.
Ông ta bảo: Đấy, có thế thôi… Nước mắt tôi bắt đầu lặng lẽ rỉ ra. Không hiểu sao chữ trở nên xấu tệ. Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn.
Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa. Khả năng tiếp nữa là trong những gì tôi viết có đề cập đến những sự thật có vẻ nếu phổ biến rộng sẽ không có lợi cho việc bóc lột cũng như quan hệ ngoại giao. Chúng xèo xèo sền sệt.