Lồn Zin

Gặp lại người yêu cũ sau 10 năm xa cách

  • #1
  • #2
  • #3
  • Vốn dĩ là bệnh của kẻ cận, đừng nhầm hay đừng mất công suy diễn là tớ khóc. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí. Tự dưng mẹ lại ra giá.

    Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách. Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó. Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.

    Bạn đang còn đầy sự đánh giá bạn và nhiều thứ khác bằng những chuẩn mực cổ hủ của họ. Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.

    Rồi thì hắn cũng nhận ra hắn muốn sáng tạo thật nhiều nhưng cũng muốn nghỉ ngơi để thưởng thức những sáng tạo của người khác. Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố. Nhà văn nhìn thấy trong mắt nàng một vẻ chăm chú tinh nghịch.

    Bác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế. Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh. Một kẻ lạc loài vô cảm.

    Bạn không muốn cãi lại. Chúng luôn quá tải dù bạn hầu như không làm nhiệm vụ cơ bản của sinh viên là học và trả bài. Đơn giản bởi đời sống vốn dĩ đã quá tàn nhẫn.

    Hôm đó trời mưa to vừa tạnh. Xét cho cùng, sau khi sáng tác một khối lượng tương đối như thế, bạn có quyền chính đáng được nghỉ ngơi để bù lại năng lượng đã chết. Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả.

    Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào. Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng. Bạn mà không bệnh và không dở dang việc, chắc bạn cũng tội gì mà không vui.

    Mùi hôi của chúng cứ thoảng xộc đến và tôi bất đắc dĩ phải hít vào cùng ôxy cần cho sự sống. Khi mà ai ai cũng giật thì chúng xoắn lại, gỡ mãi không ra. Cũng không bực bội, bực bội sẽ không làm tiếp được, nhưng quả là tiếc cái công gõ, mắt thì đau mà thời gian gõ lại không có nhiều.

    Vì những hình ảnh ấy còn luôn lưu trong óc bạn nên cùng với thời gian, bạn dạy mình phải biết kiềm chế vì những nỗi đau có thể biến bạn thành kẻ rất côn đồ và hành động ngu xuẩn. Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh. Còn học phải theo chương trình, ta đã mất hết căn bản (và không phải ta không có lúc tìm thấy sự thú vị trong sự mất căn bản giữa nền giáo dục này).

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap