Nghĩa là, bạn càng thích thú, càng quen với nó bao nhiêu thì bạn sẽ làm tốt bấy nhiêu. Lasorda là ông bầu của đội bóng Los Angeles Dodgers, là khách mời trong chương trình radio của tôi ngay sau buổi tối mà đội bóng của ông bị thua thảm hại trước đội Houston (Trận quyết định của giải nhà nghề mùa bóng năm 1981). Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn.
Không cần phải nạt nộ hay quở trách họ, hãy để cái đồng hồ làm việc đó thay bạn. Don nói nhỏ với Sinatra: Vỗ mạnh hơn cho tình cảm vào, Sinatra. Lúc bạn đang nói cũng phải biết lắng nghe chính bạn nữa.
Chỉ còn một việc nữa… Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich. Bốn người xếp hàng rồi đo xem ai cao nhất.
Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều. Ngay tôi cũng cho rằng việc này rất dễ… thất bại. Nhưng đêm nay tôi sẽ trình bày theo một phong cách khác.
Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục. Dĩ nhiên không ai bắt bạn phải nhìn họ chằm chằm (Điều này khiến người ta rất khó chịu). Trong những chương trình truyền hình, có lẽ tôi là MC sử dụng câu hỏi này nhiều nhất.
Bạn thấy đấy, chúng ta hoàn toàn có thể chiến thắng trong những cuộc đàm phán, chỉ cần có chút tài tranh luận và biết học hỏi những người như Herb Cohen, như Bob Woolf… Nếu làm được như những gì họ làm, nói được như những gì họ nói, chắc chắn một ngày nào đó bạn cũng thành công như họ. Và tại sao họ có một vốn tri thức lớn. Anh tha hồ nói về cảm nghĩ, hành động của mình trước những việc đang diễn ra một cách tự tin và đầy phong độ.
Marshall Simmonds, người đàn ông tốt bụng, ông tiên của cuộc đời tôi giờ đây xuất hiện với tư cách là một ông giám đốc. Thoạt nghe có vẻ bình thường, nhưng hãy thử nghĩ xem chúng ta đã từng tham dự bao nhiêu cuộc họp khai mạc trễ? Cho dù chỉ chậm hơn so với thời gian dự kiến năm phút hay mười phút thì vẫn cứ là trễ. Chúng tôi chuyển sang đề tài về nỗi sợ hãi.
Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có. Ông bầu của đội bóng chày NewYork Yankee, Casey Stengel, vốn nổi tiếng là một người có nghệ thuật nói mơ hồ. Stevenson có một giọng nói nghe cứng cỏi và một đôi mắt linh lợi.
Nhưng đến bây giờ tôi mới biết mặt chú rể đấy. Họ quá mệt mỏi và chỉ muốn rời khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt! Tôi bước đến micro, bắt đầu lấy lại sự bình tĩnh rồi hào hứng nói: Thưa quý vị, tôi là một phát thanh viên. Nghe nó không được thông dụng cho lắm.
Thế là chúng bò ra cười sặc sụa, cười đến chảy cả nước mắt. Nhiều người nói tiếng Anh có thói quen dùng hoài hai từ you know (bạn biết không). Hai là, giọng điệu hùng hồn mạnh mẽ giúp khán giả bừng tỉnh nếu họ thấy buồn ngủ.