Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa.
Mọi chuyện rối lên như tơ vò! Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi.
Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
- Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm.
Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Josh đã ra một quyết định không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ta mà còn đến uy tín của cả bộ phận. - Bất cứ điều gì cần làm sao?
"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Nhưng khi tớ hỏi vì sao cô ấy lại tự quyết những điều không thuộc thẩm quyền của mình và liên hệ với những người đó mà không hỏi ý kiến tớ, cô ta cho rằng dựa trên những gì tớ đã dặn dò thì cô ta có toàn quyền quyết định đối với dự án đó, và cô ấy có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo dự án được thành công. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.
Đối với James, đó là một tuần làm việc tuyệt vời nhất kể từ khi anh nhận công việc mới. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau.
Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. - James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm.
- Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. - Nghe này Josh, khi giao cho cậu dự án đó, tôi đã không giới hạn thẩm quyền giải quyết công việc cho cậu. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.