Triết lý đó, được xây dựng từ Watson, là vì khách hàng. hoảng chứng khoán lớn chưa từng thấy (39 năm sau mới lặp lại một lần nữa vào năm 1968). Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer.
THINK tư duy của ông đã được lưu truyền từ đó đến nay. Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy. Có lẽ ông tin rằng bài giảng của ông có thể làm thay đổi con người này.
Có thể Watson tự nhắc mình hãy suy nghĩ và suy nghĩ về những việc mình làm. Thị trường mất một nửa không chỉ cho thấy công ty đang thua trên biểu đồ doanh số mà nguy hiểm hơn, chính là năng lực dẫn đầu, tư chất đổi mới của nó đang dần mất đi. những vụ sụp đổ lớn như vậy.
Phòng thí nghiệm của Bryce làm việc rất hiệu quả nhưng vẫn chưa thỏa mãn ý chí của ông chủ người giờ đây đã giữ cổ phần lớn trong IBM sau khi các nhà sáng lập qua đời. Bộ đồng phục của các thợ điện giúp bạn an tâm khi trao các vấn đề chuyên môn cho những người này. Bằng cách bán máy cũ, ông cần tồn tại trong tình hình suy thoái sau chiến tranh, thời buổi mà không ai muốn chi tiêu cho những món đắt tiền.
IBM đứng ngoài cuộc cách mạng lớn nhất trong lịch sử công nghệ của loài người là Internet. Ông nói make money chứ không phải earn làm ra của cải chứ không phải kiếm tiền. Nhiều nhà lãnh đạo ngày nay vẫn tin rằng, trí tuệ và ý chí cá nhân của mình thì chinh phục được khách hàng, có thể áp đặt công nghệ của mình đối với khách hàng.
Trên đỉnh của vòm cong, người ta khắc một ô chữ nhật bao quanh chữ THINK viết hoa với kiểu chữ có chân. Họ sẽ thi đấu hàng chục trò chơi, bao gồm cả bắn súng và bóng chày. Sau nhà là con suối nhỏ và chuồng bò do cha của ông xây năm 1825.
IBM là những cột mốc trong đó. Ông rất ghét những cái đầu thụ động. Lại thêm chuyện giá cả của bà so với chợ và siêu thị cũng chẳng chênh lệch là bao.
Chen chân vào giới nhà giàu. Thoạt đầu, khi ấy, chuyện này có vẻ như không đáng quan tâm, hay thậm chí là vớ vẩn. Nhưng cũng chính lúc này, Watson đối diện với điều đen tối nhất trong cuộc đời ông.
Nhưng nhà nghiên cứu nào cũng nhận thấy ông có một khả năng hùng biện. Tòa nhà hoàn thành vào năm 1933 này là giấc mơ của các nhà khoa học. Watson chỉ giải thích rằng: Nếu ta gặp những khách hàng quan trọng, ta cần cố gắng ăn mặc như họ vậy.
Nó phải hiển nhiên đúng như một tiền đề. Watson đã nói với các nhà quản trị của mình rằng: Đừng bàn luận nhiều về máy móc nữa, hãy nói về khó khăn của doanh nghiệp. Chúng ta chỉ mới khai thác thị trường ở mức rất nhỏ mà thôi.