Ông đã có lý khi buộc cha vào IBM nhưng lúc đó cha chưa nhận ra. Một cái máy bằng nhựa? Watson nhấn mạnh, có vẻ như ông cáu với từ bộ phận của nhân viên. Nhân công đã tăng từ 12.
Cậu bé Tommy được gửi đi học ở một trường học cách nhà chỉ vài trăm mét. Bài giải đầu tiên của Watson là ông quay trở lại với sứ mệnh bán hàng, lĩnh vực mà ông luôn tìm Đơn hàng yêu cầu là máy tính phải tính được đường đi của tên lửa và điều khiển được tên lửa dựa trên tính toán đó.
Trước khi có thể làm cho IBM trở nên một tổ chức tư duy và tư duy toàn cầu, Watson thấy cần tránh cho IBM sai lầm như ông đã từng gặp. Nhà bình luận Spencer E. Suốt cuộc đời của mình, Watson đã thể hiện cho việc làm ăn một ý nghĩa còn nhiều hơn cả chuyện làm ra nhiều tiền.
Tom duy nhất hơn cha mình là đã thành công hơn cha mình nhiều lần. Đó là bộ mặt rất khác của thất bại. Dấu vết kinh doanh trong đoạn nói chuyện của ông chỉ có giá trị mào đầu cho gần gũi.
Thật ra IBM chỉ mới khai thác 5% nhu cầu thị trường và nếu các doanh nghiệp thắt lưng buộc bụng bây giờ thì khi qua đợt suy thoái nhu cầu sẽ tăng vọt. Những quan điểm đời người của ông cứ dần xuất hiện trong tư duy học hỏi không ngừng của nhà doanh nghiệp vĩ đại này. Những chiếc máy này chỉ thực hiện một phần nhỏ và trợ giúp cho các nhà khoa học đang cố gắng đưa ra câu trả lời nhanh nhất.
Ốc đảo cần viện trợ từ bên ngoài. một tên gọi khác của IBM nhưng khách hàng doanh nghiệp thì không được gì. Nhưng ngay sau đó, Watson làm Tom thất vọng: Nhưng đây là vấn đề quan trọng, chúng ta sẽ suy nghĩ về điều đó.
Tất cả nhân viên được tuyển cho chiến tranh được giữ nguyên. Đã vậy, ông còn nhận ra rằng mình bị ăn bớt 60 đôla một tuần tiền huê hồng. Watson vẫn hy vọng vào việc kháng án ở tòa phúc thẩm.
Ngày nay, các tổ chức, các doanh nghiệp phát triển khái niệm này theo lý thuyết cân bằng đời sống cho nhân viên. Cuộc đời của chồng bà là một chuỗi quan sát phi thường. Ra đi khi thanh danh không còn.
Trái lại, ông muốn nhân viên tìm kiếm động lực vinh quang Tuy nhiên, theo tài liệu của William Rodgers (Think: A Biography of the Watsons and IBM, 1969) thì Watson làm công việc Stanford cho biết, tại hội thảo các CEO toàn cầu của IBM vào năm 2004 thật thú vị khi nó diễn ra thông qua hệ thống mạng nội bộ của tập đoàn trên toàn thế giới các CEO đã ít bàn về lợi nhuận và tăng trưởng mà là tập trung vào con người tái đào tạo để giữ kiến thức tối thiểu về tổ chức và phát triển kỹ năng mới để cạnh tranh trong nền kinh tế toàn cầu vốn thay đổi rất nhanh.
Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố. Đó là nơi ở của hai vạn nhân viên. Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông.