Khi các học sinh làm bài kiểm tra TIMSS, họ còn phải điền vào một bảng câu hỏi. Nhưng tôi vẫn thắc mắc tại sao. ' Họ đã không thể trình bày rõ ràng ý tứ của mình với nhân viên không lưu.
Hay ý Klotz là chiếc 052 không còn đủ nhiên liệu để bay tiếp đến một nơi khác, một phi trường thay thế? Hay ý của anh ta là họ bắt đầu lo ngại về nhiên liệu của mình? Tiếp theo, hãy xem xét cấu trúc của câu nói then chốt. Vào dịp cuối tuần, cả gia đình Oppenheimer sẽ dạo quanh vùng nông thôn trên một chiếc xe Packard có tài xế lái. Họ đều đặt trụ sở tại những tòa nhà sang trọng, mặt tiền ốp đá granite ở trung tâm Manhattan, ngay Phố Wall.
Không hề đề cập đến từ ngữ thần kỳ khẩn cấp, thứ mà các nhân viên kiểm soát không lưu vốn được huấn luyện để nghe. Groves choáng váng. Vậy thì loại trừ tiếp bất cứ ai sinh khoảng sau năm 1958.
Bất kể khoản lãi nào kiếm được họ cũng tái đầu tư vào công việc làm ăn hết và Borgenicht nói rằng ông chỉ có vỏn vẹn 200 đô-la trong tài khoản ngân hàng. Đến khoảng đầu thập niên 1970, Michigan đã có trong tay máy tính công suất đủ cho một trăm người có thể lập trình đồng thời tại Trung tâm Máy tính. Mỗi năm mỗi người chỉ làm việc 300 ngày là cùng.
Họ đã bay trên một chiếc Bảy-Không-Bảy, một chiếc máy bay cũ hơn và rất khó khăn để vận hành, Ratwatte nói. Họ đều là các kỹ sư hàng không, người đứng thứ ba, sau cơ trưởng và cơ phó trong hệ thống tôn ti nghiêm ngặt của Korean Air thuở ban đầu. Bạn trộn tất cả những thứ đó vào chung một nồi.
Vậy nên có một thông báo gửi tới các phi công rằng đèn rọi không làm việc. Lấy thí dụ, trong một cuộc họp của phụ huynh và giáo viên, bà McAllister (một người đã tốt nghiệp cấp ba) tỏ vẻ thờ ơ. Mẹ của Garfinkel làm gì? Bà là thợ làm mũ.
Mọi người đều tham gia hòa nhạc. Mắt anh cũng không có màu xanh dương. Thứ hai, đó là công việc phức tạp.
Đến mùa hè, cậu bé Oppenheimer được đưa đến châu Âu thăm ông nội. Bạn có thể tưởng tượng được hiệu ứng mà những phát hiện của Hofstede gây ra đối với những người trong ngành hàng không. Không giống như tất cả các đối thủ, nó không tính phí theo giờ.
Ở Jamaica, các điền chủ cảm thấy hợp lý nhất là phải vắt kiệt đến mức tối đa nỗ lực có thể từ nguồn nhân lực trong khi những lao động ấy vẫn còn trẻ trung − phải ép buộc đám nô lệ của họ làm việc cho đến khi những người đó trở nên vô dụng hay chết đi − và rồi đơn giản là đi ra chợ mua một loạt người khác về thay. Nhưng, nhà tâm lý học Michael Howe viết trong cuốn sách Genius Explained, (Tạm dịch: Lý giải thiên tài) : Các phi công vẫn thực hiện hạ cánh trực quan.
Những thói lệ của những mối quan hệ trong nội bộ gia đình đã hình thành nên nền tảng cho kiểu cách biểu lộ công khai định kiến về màu da. Xét cho cùng, đây chính xác là nhóm trẻ em của những gia đình thu nhập thấp mà Alexander đã xác định là bị mất căn bản trong kỳ nghỉ hè dài, vậy nên cách ứng phó của KIPP đơn giản là không cho phép một kỳ nghỉ hè dài nữa. Không có ai phải sống dựa vào phúc lợi.