Lồn Zin

Phang em hàng lạ ngay lần đầu gặp mặt

  • #1
  • #2
  • #3
  • Kẻ mạnh khoẻ nhứt mà ưu phiền thì cũng hoá đau được, đại tướng Grant thấy như vậy trong những ngày sắp tàn cuộc Nam Bắc phân tranh. Bà thường ăn mặc giả người nhà quê, mà dò thám cử chỉ của ông cả khi ông đi chơi trong rừng. Ông chủ của bạn muốn bạn yêu nghề, để ông thâu được nhiều tiền hơn.

    Mà đi như vạy phải vịn tay người ở gái. Chán nản, nát lòng, tôi không biết quay ngã nào. Đã mấy tháng nay, nhờ hai đứa con mồ côi ấy, tôi quên hẳn cảnh ngộ tôi đi và được vui vẻ quá.

    Thật ra nó có nghỉ trong một khoảng khắc mỗi lúc bóp vào. Tôi ráng học, chẳng bao lâu đứng đầu lớp mà không bạn nào ganh tị hết, vì tôi đã tìm hết cách giúp họ rồi. Ông hiểu rằng nếu không bỏ được ba tật ấy, không thể thành công lớn.

    Tôi lo lắng điều chi? (Xin bạn lấy viết chì đáp ở khoảng bỏ trống dưới đây). Mà bây giờ chúng đã sắp nhốt tôi vô cái ngục hiểm độc kia! Bởi vậy mới vẫn còn sống đến ngày nay để kể chuyện cho bạn nghe.

    Nhưng máu trong óc của Einstein, sau một ngày suy nghĩ, không có một chút chất độc nào. Tôi biết rằng bệnh của họ chỉ do không chịu hợp tác với đời, nên tôi muốn họ nhận thấy điều ấy là cần. Người ta dạy việc tôi trong có hai ngày, mà những điều chỉ bảo đó lại càng làm cho tôi sợ hơn nữa.

    Nếu không sẽ mau quên lắm. Cùng một ngày Darwin sinh ra một túp lều không ai biết đến, ở khu rừng rậm thuộc tiểu bang Kentucky, một đưa nhỏ khác cũng cất tiếng chào đời. Rút cục, sau một năm tự giày vò tấm thân, tôi phải nhận cái tình thế mà ngay từ lúc đầu tôi đã không có cách nào cải thiện cả.

    Vậy thì làm sao giúp ta người được? Và tại sao lại giúp họ chứ? Có lợi gì cho ta đâu?". Kinh nghiệm đó dạy tôi một bài học mà không bao giờ tôi quên. Nhưng tôi cũng lại biết rằng theo luật thì hãng tôi phải chiụ trách nhiệm về hành động của người làm công.

    Ở ngăn tủ xếp giấy tờ riêng, tôi còn giữ một tập ký ức đánh dấu là "S. Nếu bạn không ngủ được thì bắt chước ông Samuel Untermeyer: ngồi dậy đọc sách hoặc làm việc cho tới khi buồn ngủ. Thấy bà Glover, anh ta la: "Tôi không muốn chứa quân lang thang".

    Tôi đã thấy Lowell Thomas có thái độ ấy. Miệng tôi khô, chân tôi quỵ, tim tôi đập thình thình. Sở dĩ tôi đã mạn phép gởi đơn vì tôi nghe có người mách rằng hãng ông lớn nhất trong phạm vi xuất cảng.

    Tức thì tôi nhận thấy rằng chuốc lấy khổ vào thân chỉ vì tự ép mình vào một cái khuôn không thích hợp. Mới rồi tôi gặp một thương gia ở Texas, đang ngùn ngụt lòng uất hận. "Qui tắc thứ nhì là tấn công trực tiếp cách sống của họ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap