- Trước hết, tôi viếng thăm những người chủ nợ và yêu cầu họ hãy rộng lượng cho tôi thêm thời gian để tôi kiếm tiền trả nợ. Tôi có thể chắc chắn rằng, các bạn hầu như không thể đáp ứng được tất cả những ham muốn của bản thân mình. Bởi vì có rất nhiều người thấy vàng thì mắt sáng rực lên và ý muốn chiếm hữu nó hiện rõ trên gương mặt.
Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói: Bạn nỗ lực làm việc càng nhiều thì số tiền thu nhập càng cao. Mày cứ bán với giá hai xu một cái.
- Quả là một giấc mộng tuyệt vời. Những nhà khoa học chỉ có thể phỏng đoán Babylon phải trải qua một thời gian rất dài trước khi đạt được các thành tựu nổi bật như thế. - Theo tôi biết, nghề nghiệp khác nhau thì số tiền thu nhập cũng khác nhau.
Những giọt mồ hôi tươm ra trên trán rồi thản nhiên nhỏ giọt xuống, tan biến vào khoảng ngực để trần của anh. Nghe ông cháu nói vậy, ông rất vui mừng và tràn đầy hy vọng. Để được giàu có, bạn phải sáng suốt lựa chọn và không bỏ lỡ một cơ hội nào kiếm ra tiền.
Nghe thế, tôi trả lời với anh ta rằng, anh là một vị khách hàng vay tiền đáng thương nhất. Đánh giá điều này như thế nào tùy thuộc vào các bạn. Tôi bị bắt và dần trở thành một phần tử trong nhóm người xấu xa đó.
Vì vậy, con quyết định đầu tư toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình vào đó. Xuống đến cuối dốc, ông dừng con vật lại và chỉ tay về phía trước. Hai tai của tôi chắc hẳn đã nghe nhầm đấy chứ, phải không anh Rodan?
- Một khởi đầu hay đấy! – Arkad ủng hộ. Babylon chỉ có một điểm thuận lợi duy nhất là đất đai khá phì nhiêu do dòng sông Euphrate mang nhiều phù sa bồi đắp hàng năm. Ai mà chẳng thích những người nô lệ chăm chỉ và làm nhiều việc cho họ.
- Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ. Ngày xưa, thung lũng bên dòng sông Euphrate là một vùng đất nông nghiệp có hệ thống tưới tiêu hết sức quy mô, dân cư đông đúc, nay đã trở thành vùng sa mạc khô cằn, lác đác với những bụi cây cằn cỗi, những đám cỏ dại đang đối đầu với gió cát để tồn tại. Những ngưới bán lẻ thì mang hàng hóa đi khắp nơi rao bán.
Sharry Nada mỉm cười không trả lời mà hỏi ngược lại Hadan Gula: Herodotus, nhà du hành và nhà sử học của Hy Lạp, đã từng viếng thăm Babylon. Vì thế, họ thường dè xẻn việc chi tiêu, và trở nên túng thiếu trên đống tiền mà mình đang có.
Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ. Ôi chao! Những người khách viễn du vẫn thường nói là chúng ta đang sống trong một vương quốc giàu có nhất trên thế gian, nhưng tiếc thay, cả hai chúng ta không nằm trong số những người giàu có. - Chúng ta đã có rất nhiều đầy tớ để sai vặt, duy chỉ thiếu những đứa chăn dắt lạc đà mà thôi.