Những đức lang quân ở Mỹ nên noi gương bà. Thực vậy, vì nếu bạn thua. Ai cấm các bạn bắt chước các nhà thông thái? Nếu bạn sẵn sàng nhận rằng bạn có thể lầm được thì khỏi lo gì hết.
Những bực vĩ nhân không phí thì giờ tự đắc, khoe những thành công của mình. Như trên kia tôi đã nói, giáo sư John Dewey cho rằng thị dục huyễn ngã là thị dục mạnh nhất của loài người. ý nghĩ đó tự nhiên làm nở nụ cười trên môi tôi.
Và bà, mỉm cười, đáp: "Phải, nhưng bây giờ, giá có cưới lại thì mình sẽ cưới em vì tình phải không?". Bằng một giọng cảm động, bà ôn lại những kỷ niệm êm đềm hồi xưa: "Nhà này là kết tinh của biết bao nhiêu năm mơ tưởng. Đó cũng là thuật mà Nga hoàng Catherine dùng Bà trị vì một đế quốc lớn nhất thế giới từ cổ tới kim, có quyền sinh sát cả triệu thần dân, và cầm quyền một cách độc ác và độc đoán, làm phí biết bao sinh mạng trong những chiến tranh vô ích và đem bắn cả trăm kẻ thù, không thương hại chút chi hết.
Thực là một sự quảng cáo cực tốt cho ông. - Tôi để họ nói cho thỏa, và tỏ ra rất sẵn lòng, rất chăm chú nghe họ. Nhóm thợ hiểu rằng ông biết họ đã phạm luật của xưởng nên nhắc khéo họ.
Bất kỳ thằng khùng nào cũng tự bào chữa cho mình được mà những thằng khùng đều làm như vậy hết. Cậu than thở với mẹ, khóc lóc van lơn, thề nhất định tự tử, nếu còn phải bắt buộc bước chân vào cửa hàng đó nữa. Kết quả tốt hơn vô cùng.
Khi ra về, bà khách quý nhất của tôi hỏi: Đành rằng như vậy mất thì giờ một chút, nhưng bạn sẽ được lợi nhiều vô cùng vì bạn sẽ tìm được cách cảm động người đó và ít khó nhọc mà kết quả mỹ mãn hơn nhiều. Chẳng hạn, sau khi cưới, ông bà lại trọ nhà bà Farly, vợ góa một lương y, có nấu cơm tháng.
- Xin lỗi ông, ông lầm. Bạn hoài nghi ư? Càng tốt! Tôi yêu những người hoài nghi. Người đó bảo tôi: "Không biết ông đã làm gì mà chủ tôi thích ông tới nỗi ngồi đâu cũng chỉ nói tới ông thôi".
Người ta rầy nó, đánh nó, làm nhục nó. Có biết bao việc nên làm, hơi đâu bắt kẻ chung quanh ta phải nghe ta kể lể những đức tính, những thành công của ta. Chàng liều mượn hai ngàn rưỡi mỹ kim rồi đi về miền Đông.
Tôi: - "Thưa bà, xin bà tin rằng tôi ân hận hơn bà vô cùng. Anh là người hầu bàn khéo nhất tỉnh Nữu Ước này. Vậy mà giọng của ông dịu dàng, nhỏ nhẹ, thân mật hơn là nói với các nhà truyền giáo nữa.
Tôi bảo họ: "Trước hết, tôi hoàn toàn đồng ý ông. Như vậy trong nhiều năm. Một bác sĩ khác, ông G.