cho giới thanh thiếu niên. Họ không mấy khi cứng rắn, cương quyết được trước giọt lệ của đ àn bà. Nhưng còn biết bao cái đẹp khác mà tâm hồn ta khao khát.
Tóm lại bạn trai tự nhiên vừa hướng nội vừa hướng ngoại. Nhưng chương trình kỳ cục có đâu trong cốt tủy họ cứ việc thỉnh thoảng thi hành. Rủi mất thăng bằng, cậu té trên nền xi măng mà không biết tởn.
Những điều kỳ cục bạn đang đọc cótính cách tạm thời, mất dần theo hoa niên. Bạn trai, mẹ thường không dám cho đi chợ mua đồ ăn gia đình là tại nhữngtính trên,tính làm cho họ ít cò kè bớt một thêm hai,tính trả một đồng rưỡi, một đồng tám khi người ta thách hai đồng. Nếu có những cô gái già thì cũng có những cụ non, ưa sống ru rú như gián ban ngày, ù lì trong phận sự, ghét máy động nhiều.
Muốn thấy thiên địa đổi đời thì coi cái bếp của họ. Cũng chưa nói hằng loạt tên những người ảnh hưởng lịch sử, xây cách mệnh làm xao động thế giới. Chính Augustin và Rousseau đã qua thời kỳ mua bán thứ tình nầy.
Tại sao đi xe máy không đèn mà phạt. Họ sẽ cho ta thấy họ rất tốt. Họ chơi nhau ba người những tình xấu xa khó xen vào.
Dưới đây tôi sẽ nói rõ. Nhiều cơ quan liên đới ảnh hưởng nhau và cũng nẩy nở một trật. Bạn còn nhớ hình ảnh người em trai mình bưng giạ lúa thế cho chị dâu khi chị mới nhóm lên đã kêu nặng quá.
Ai có nhiệm vụ giáo dục thanh niên sáng suốt đ ào luyện họ mà không hơn một lần gặp họ viết thư tình. Người gái ấy bổng nhiên làm thần tượng trong tâm hồn bạn. Vị ấy nói: Anh rất hùng biện nhưng lý tưởng còn non nớt.
Dưới góc cạnh giáo dục, người có trách nhiệm nên để ý những bạn trai mơ mộng quá lúc dậy thì. Bạn trai nếu xét về tình cảm thì nhất định không mạnh hơn phái đẹp đâu. Chánh phủ mất tiền bạc cất tiểu học, trung học, đại học đường mà không bắt nhà giáo đ ào luyện tâm đức cho kẻ thụ giáo, không cho môn học làm người vô chương trình, chỉ bắt thi các môn của trí mà bất kể các môn của tâm hồn thì chỉ tạo những thế hệ duy vật, vô hồn có ngày trở giáo hại chánh phủ và bắt chánh phủ cất sẵn cho họ tòa án, thêm lính cảnh sát, nhà thương điên, trại giáo hóa, nhà an trí v.
Tôi thấy nền tiểu học nên nhất định luyện óc nhớ, nền trung học luyện trí hiểu mà đừng nên bắt học sinh học thuộc lòng và ở đại học hiểu là tối hệ rồi nhưng hiểu mà không nhớ thì cũng dốt. Còn nhiều trường hợp khác như lúc đau bệnh, buồn, man mác, dùng quá độ đồ kích thích v. Ai mục kích mấy trường hợp ấy, phải lấy làm khó chịu và thương hại chotính nông nỗi của họ.
Nhưng cái tật lôi thôi là tật căn bản của họ. Chắc ta đã thấy nhiều nam thanh bị tiếng người ta gán là trợt rìu, trật búa. Nhưng tôi thấy có vài phương pháp giúp ta qua các thử thách ấy mà tâm hồn được lợi.