Lồn Zin

Sờ vú chọc nhỏ bạn thân say xỉn nào ngờ nó dam dang lên thế là phang luôn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời. Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục. Á à, cá không ăn muối cá ươn… Tưởng tưởng chơi chút vậy thôi, ai dám hỗn.

    À, trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ. Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác.

    Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc. Đã không ít lần phân tích các lí do mình ngại dùng tiền. Để sống cho xong đời.

    Câu chuyện này tôi gửi đến bạn. Ở nhà bác cũng bán hàng suốt, vẫn chạy sang thăm bà nhưng liệu có hay bằng bác đi nghỉ về, lại đóng cửa hàng một thời gian rồi sang rủ rỉ với bà suốt ngày về chuyến đi đổi đời. Và tôi biết, những độc giả hời hợt cũng đâu thấy khác.

    Lạ là con chó không sủa một tiếng nào. Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy. Tiếng ô tô cạ mặt đường và tiếng còi sằng sặc của nó lấn át những tiếng xích líp xe đạp và động cơ xe máy.

    Ngồi ở rìa bồn hoa, những người là người. Hoặc với nội dung vờ phản ánh chính nó. Mắt và đầu đau đã thành nhàm.

    Anh biết không? Em mong anh hơn cả những lúc chúng mình mới yêu nhau. Tôi biết nó nhạy cảm và có những năng lực tiềm ẩn. Một ngày thả ra nắng mặt trời.

    Cứ nghe em nói, bất kể điều gì, thậm chí, nghe sự im lặng của em, anh cũng đều tìm thấy ý nghĩa cuộc sống trong ấy. Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung. Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá.

    Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân. Đồng chí nào mai sau làm quản lí giao thông xin nhớ cho cái vụ này. Bạn vội lén lút mang sang đưa cho bác.

    Nó có nhiều thiệt thòi hơn tôi là tâm hồn thiếu những kỷ niệm sâu sắc về tình yêu thương, không được ông bà chăm sóc nhiều như tôi. Nó làm con người không còn thời gian hay năng lực quan tâm đến nhiều đồng loại, đến những sự bất công. Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap