Mục đích của hệ thống nhắc nhở là nhắc chúng ta ăn ít và nên ăn những gì tốt cho sức khỏe. Chúng ta không nghĩ gì đến nhiệm vụ nhớ tên mọi người. Cho đến giờ chúng ta chưa được biết đến phương pháp thứ ba, và ngay bây giờ chúng ta sẽ được biết.
Thật đáng buồn, ngay nay nhiều học sinh lấy cắp sách của thư viện, xé sách, quay cóp trong thi cử hay luôn hằn học ganh đua với các bạn. - Điền đầy đủ một mẫu xổ số và trúng 3 triệu đô la một tuần (chà, xem chừng đây là một tình huống khác… chẳng cần gì đến trí nhớ cả J). Lần sau khi chúng ta gặp cô học sinh này với những cái ốc, lập tức chúng ta sẽ nhớ lại người nha sĩ đã tạo thành hình trái tim (heart) trên răng của cô bé bằng tia laser, và do đó, chúng ta có thể nhớ tên cô ấy – Liza Heart.
Dù vậy, tôi vẫn ngạc nhiên về việc con bé biết tên ông ta. Trong cuộc sống, có rất nhiều nghề nghiệp đòi hỏi sự tập trung. Họ đều biểu diễn trước khán giả.
Hầu như mỗi lần đặt cuốn sách xuống chúng ta đều không chú ý đến việc này. Kết thúc bài thuyết trình, bạn nhắc lại những điều đã nói trong phần giới thiệu (dùng y nguyên các từ ngữ đó!). Nếu đó là tủ lạnh, hãy tưởng tượng ra màu sắc của nó, cố gắng nhớ đến chiều cao cũng như tên hãng sản xuất, lắng nghe âm thanh của động cơ,… Và bạn cũng làm tương tự với đồ vật thứ hai, thứ ba,… bạn có 10 phút để thực hiện điều này, hãy làm ngay lập tức.
Chúng ta chuyển từ rain thành con số nào? Đó là số 42. Tiêu đề sẽ cho bạn biết nội dung. Như vậy, nhân tố con người vẫn sẽ tiếp tục dẫn đường, định hướng và quyết định các nghề nghiệp trong tương lai và thị trường việc làm.
” (người phụ nữ mặc áo sơ-mi trắng) Đã bao nhiêu lần bạn mất thời gian đi tìm chùm chìa khóa của mình? Đã bao nhiêu lần bạn tình cờ gặp lại một người bạn cũ nhưng không thể nhớ nổi tên anh ta? Tại sao nhiều người có thể nhớ được những sự việc của 30 năm trước, mà đôi lúc bạn lại không thể nhớ được một sự việc mới xảy ra ngày hôm qua? Chúng ta có thể nhớ chính xác phòng khách trông như thế nào, chiếc ghế đi-văng đặt ở đâu và chiếc ti vi nằm ở vị trí nào.
Vì vậy, họ sẽ nâng lên hạ xuống cái tủ trong không trung. Họ quan tâm và chăm sóc cho người khác. Ai cũng biết “Thời gian đỉnh” (Xanh) và thời gian đó của mình là lúc nào.
Họ chỉ muốn nghe những vấn đề có liên quan đến nó mà thôi. Hãy cầm cuốn sách của bạn và ra bãi biển (hoặc bờ hồ) vào lúc hoàng hôn. Bây giờ hãy xem bạn nhớ được những gì.
Ý tưởng cơ bản là dùng các chữ cái đầu tiên để nhớ tên của họ. Chúng ta đáp máy bay xuống Las Vegas trong bộ com-lê sang trọng thế mà lại thấy mấy sợi tóc vương trên sàn nhà tắm (Điều mà Chúa cấm kị), khách sạn thì bẩn thỉu, tất nhiên Las Vegas cũng bẩn thỉu nốt, và tình trạng này cũng giống như ở bang Nevada. Thứ tự này có thể theo chiều kim đồng hồ, hay ngược lại.
Người kế tiếp cũng lại có thể làm điều tương tự. Bob bị gãy răng khi anh đâm vào một ngọn núi mạ vàng – Goldberg. Điều này tạo ra một lối vào vũ đài ấn tượng và hiệu quả.