- James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Không những vậy, Jones còn tham gia vào câu lạc bộ golf vì đây vốn là môn thể thao mà anh rất yêu thích từ hồi còn học trung học. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt.
Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. - Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu.
Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
- Khởi đầu thì khá tốt. Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào. Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn.
Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu.
Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty. - Giờ thì tớ hiểu rồi. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao.
Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ. Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt.
Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Họ rất phấn khởi và hào hứng đón nhận những kinh nghiệm mà tôi đã chia sẻ qua những buổi nói chuyện.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết. Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó.