Khi được hỏi về những điều không như ý muốn, thái độ của bạn thế nào? Bạn có hóm hỉnh như John Lowenstein? Đừng phủ nhận thực tế, hãy nhìn thẳng vào nó và cười với nó. Vài tháng sau, tôi có mặt ở bữa tiệc theo lời mời. Bạn sẽ tiến xa hơn nếu để người ta hiểu bạn nhiều hơn.
Ông sẽ tạo ra một sự kiện lớn đấy. Khi thực hiện một chương trình phỏng vấn trên đài, tất nhiên tôi phải chuẩn bị trước một cẩm nang để hỏi. Trước hết là ba điều cơ bản sau:
Sau đó Everett đã viết một lá thư cho Lincoln: Tôi phải thừa nhận bài nói dài hai tiếng đồng hồ của tôi không tác động nhiều đến công chúng bằng những gì anh nói trong hai phút!. Giờ thì có lẽ Boom-Boom đã yên tâm vì không còn thấy mắc nợ tôi nữa. Nếu bạn đã ba lần thay đổi việc làm, hãy chuẩn bị sẵn sàng để được hỏi Tại sao vậy?.
Đừng hào hứng nói về món tiền đền bù nếu món hàng bị trục trặc mà hãy nói đến uy tín của công ty. Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ. Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn.
Tất cả mọi người bên ngoài đều có cùng một suy nghĩ: Họ đang làm gì vậy kìa? Có điều gì không ổn? Và những người nghe đài trên khắp Miami sắp sửa tắt radio đến nơi. Hỏi về các vấn đề mà họ hoàn toàn có thể trả lời được. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy.
Bạn có thể tưởng tượng các thính giả của tôi đã cười nghiêng ngửa thế nào. Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó. Dù bạn đang nói bất cứ điều gì, hãy cố gắng bỏ thói quen dùng những từ không cần thiết trong câu nói của bạn.
Và những câu trả lời thì muôn màu muôn vẻ. • Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Ở buổi tiệc bạn không nên cho phép mình trầm mặc hay quá ư nghiêm nghị.
Nhưng ở đâu cậu cũng nhận được những cái lắc đầu. Cả một câu lạc bộ chật cứng người. Vài tháng sau, tôi có mặt ở bữa tiệc theo lời mời.
(Việc gặp ông giám đốc Marshall Simmonds cũng do tình cờ chứ tôi đâu có quen biết gì ông ta. Hôm nay, trên đừng đến đây tôi đã gặp phải một chuyện rất buồn cười. Vấn đề là ở chỗ, nếu bạn không lắng nghe người ta nói thì người ta cũng đâu có nghe bạn nói.
Tôi luôn cảm thấy hãnh diện khi khoe với mọi người rằng: Cộng sự của tôi là Bob Woolf. Có nghĩa là chúng ta phần đông được sinh ra trong những gia đình trung lưu bình thường, thậm chí còn rất nghèo. Có những điều ngày xưa thì được nhưng ngày nay lại không.