Và sắp tới sẽ lại rắc rối với chuyện học hành đây. Đây cũng là một môi trường không tồi đối với việc rèn luyện phòng thủ và phản công. Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết.
Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng. Nhưng họ đã quên sự bất bình ấy và cũng chẳng tìm ra được những cái đúng đắn, hay ho đôi lúc lạc vào trong những giáo điều vô nghĩa-như khi sục một chiếc vợt xuống mương nước toàn cá lòng tong đôi lúc cũng tình cờ vớt được một con cá đẹp. Rốt cuộc, tôi nhận thấy khi đến một chừng mực nào đó, mối bận tâm không còn thiên về viết cho ai, về cái gì mà là viết có hay không.
Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng. Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới. Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ.
Chúng tôi vào thang máy và đi lên. Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá. Và an ủi mình viết với chút niềm tin năng lực vẫn còn.
Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình. Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi. Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả.
Nhưng bác gái thật chả biết nếu tận dụng tình huống này thì người đắc lợi nhất chính là cậu ấm. Ở cùng lâu, không phải là bác không có chỗ nhiễm sự trẻ con và hay nói ngược của bạn. Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng.
Bấm vào và bể bắt đầu sục, nước cuộn lên như trong siêu nước sôi. Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới. Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn.
Tất nhiên là không phải ai cũng thế. Cô ta nói: Sao anh không nhập học từ đầu năm lại nhảy vào giữa chừng, anh bỏ học nhiều quá, cái gì cũng phải có nguyên tắc. Nhưng bạn luôn có cảm giác mình chẳng phải là nghệ sỹ.
Cái chớp mi im veo của nàng đủ làm lắng đọng tất cả. Chẳng có ai tin và chẳng biết tin ai. Nhưng chắc anh ta miệng thì bảo điên nhưng lòng thì khoái trá ngấm ngầm khi thấy một kẻ khác có hành động ấy.
Tất nhiên là bạn ác theo cách mà pháp luật không sờ gáy hoặc đủ tài để khi pháp luật sờ gáy, ông chủ chó nào đó đến hót bạn ra. Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân. Bạn chả có tập luyện căn bản gì cả.